Phụ Nữ Sức Khỏe

Thất thần vì vợ biến mất lúc nửa đêm, tôi đi tìm thì hoảng loạn la lớn khi thấy việc cô ấy làm việc này trong nhà vệ sinh

Sau khi sinh con, vợ tôi cứ như thành người khác. Cô ấy lúc nhớ lúc quên, lúc vui lúc buồn, thất thường còn hơn cả thời tiết. Con tôi khó chịu, cứ khóc suốt ngày suốt đêm, trừ lúc ngủ. Mà thằng bé ngủ cũng rất ít. Vợ chồng tôi lập nghiệp ở xa quê, mới mua nhà nên vẫn còn nợ nần và không thể thuê được người giúp việc. Bố mẹ hai bên cũng không giúp được nên chúng tôi phải tự mình chăm bé. Con tôi mới hai tuần tuổi mà vợ chồng tôi như già đi cả 10 tuổi.

Ban ngày tôi đi làm, chiều về nấu nướng, dọn dẹp và trông con cho vợ tắm rửa. Sau đó, tôi lại phải làm thêm tới 11 giờ khuya mới ngủ. Vợ bảo tôi ngủ phòng riêng để không bị tiếng khóc của con quấy rầy.

Nhưng đêm qua, tôi mới lim dim thì nghe tiếng con khóc ngằn ngặt. Cứ nghĩ có vợ dỗ dành nên tôi cố nhắm mắt nằm đấy. Đợi mãi gần 10 phút vẫn không nghe tiếng vợ dỗ con, tôi đành qua phòng xem thế nào.

Ảnh minh họa: Internet

 

Vợ tôi không có trong phòng. Tôi bế con, cho thằng bé uống sữa rồi lại ru ngủ gần cả tiếng đồng hồ mà vợ chưa vào. Bực bội quá, con vừa ngủ, tôi đã đi tìm vợ. Thấy phòng vệ sinh còn sáng đèn, tôi định lên tiếng gọi thì chết sững khi thấy hành động của cô ấy.

Vợ tôi ngồi thẫn thờ bên trong, hai mắt thất thần, trên tay vẫn còn cầm một cái kéo nhọn. Rồi cô ấy cứ đưa kéo lên, tự cắt lấy tóc mình. Hoảng quá, tôi lao vào giật cái kéo trên tay vợ rồi tát cô ấy một cái cho cô ấy tỉnh lại. Tôi biết mình tát vợ là sai nhưng lúc đó hoảng loạn, tôi không biết phải làm gì ngoài việc này.

Vợ tôi giật mình, ngơ ngác nhìn tôi rồi lại nhìn mớ tóc bị cắt rơi lộn xộn khắp nền nhà. Cô ấy bật khóc, bảo không còn muốn sống nữa. Tôi dìu vợ vào phòng, pha ly sữa cho cô ấy uống.

Từ lúc đó đến giờ, tôi ở nhà vừa trông con vừa trông vợ. Cảm giác tù túng, ngột ngạt và bất lực vì nợ nần, gia đình khiến tôi mệt mỏi và chỉ muốn buông xuôi mọi thứ. Tôi nên làm gì trong lúc này đây?

Bạch Ngọc (TH)