Tôi và sếp đã có một đêm tuyệt vời chẳng có chỗ nào để chê. Có hơi men trong người nên tôi rất bạo dạn. Khi tôi tỉnh dậy thì đã gần trưa. Nhớ ra mình còn phải đi làm nhưng sao sếp không hề gọi tôi dậy. Tôi nghĩ chắc anh thương tình nên để tôi nghỉ một ngày, hẳn anh sẽ báo với bên nhân sự giúp tôi. Đang loay hoay tìm quần áo để mặc, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ đỏ được đặt ngay bên gối.
Khi tôi còn đang thắc mắc không hiểu sếp đặt sổ đỏ nhà đất trên giường làm gì thì điện thoại của tôi réo vang. Là sếp gọi. Anh bảo tôi có nhìn thấy cuốn sổ đỏ ấy không, nó chính là giấy tờ căn nhà tôi và anh qua đêm hôm qua. Nó sẽ là của tôi nếu như tôi chấp nhận là người phụ nữ của anh, sinh con cho anh. Tất nhiên ngoài căn nhà thì anh sẽ chu cấp không thiếu thứ gì cho mẹ con tôi.
Cầm cuốn sổ đỏ trên tay, lại nghĩ về những lời sếp nói mà tôi bấn loạn đến run rẩy. Cứ nghĩ tình một đêm với sếp, cùng lắm thì anh tạo điều kiện hơn trong công việc. Ai ngờ anh lại muốn một mối quan hệ lâu dài còn hứa hẹn đảm bảo tương lai cho tôi.
Sếp tôi năm nay mới hơn 40 tuổi, đẹp trai và phong độ. Anh ly hôn đã lâu nhưng không có ý định tái hôn. Nhiều lần anh bảo với tôi trong những lần đi tiếp khách, rằng anh sợ hôn nhân và những ràng buộc của nó.
Khi sếp về, tôi đã bình tĩnh hơn. Trong bữa ăn, anh bảo anh thích tôi từ lâu rồi, cũng biết tôi không hạnh phúc trong hôn nhân. Chi bằng làm người phụ nữ của anh, anh sẽ không kết hôn với tôi hay bất kỳ người phụ nữ nào khác. Nhưng anh có thể cho tôi mọi thứ tôi muốn, mà một người chồng danh chính ngôn thuận không thể cho tôi được.
Thú thực lời đề nghị của anh quá hấp dẫn. Riêng căn nhà này cũng phải 3-4 tỷ đồng rồi chứ ít ỏi gì. Anh bảo đó coi như là tiền "đặt cọc" cho tôi. Tôi không phải là kẻ thứ ba hay phòng nhì của anh để hạ giá chính mình. Tôi đường hoàng sinh con cho anh, có điều chúng tôi không kết hôn. Anh vẫn quan tâm và có trách nhiệm, tuy nhiên không sống hàng ngày cùng nhà mà thôi. Vì anh muốn có không gian riêng, cho anh và cũng là cho tôi. Anh được tự do đồng thời tôi cũng không bị ràng buộc bởi những trách nhiệm trong hôn nhân.
Cuộc sống như vậy quá tuyệt vời so với cảnh chung sống với chồng tôi bây giờ. Sếp cho tôi thời gian nửa tháng suy nghĩ. Chị em có thể góp ý cho tôi vài lời được không?