Tôi bật khóc khi mở hộp giấy cũ trong tủ đồ của mẹ kế ra xem
Mẹ kế chuyển về nhà tôi ở khi tôi học lớp 10. Mẹ đẻ tôi mất khi tôi còn nhỏ nhưng bố không đi bước nữa mà sống độc thân để nuôi chị em tôi. Nên khi bố dẫn một người đàn bà khác vào nhà, tôi đã rất bất ngờ. Tôi khóc nhiều, giận bố nhiều.
Chị gái lớn hơn tôi 5 tuổi, hiểu biết hơn tôi. Chị nói chỉ mong bố được hạnh phúc, có người nương tựa lúc về già. Chị bảo tôi phải đối xử tử tế với mẹ kế, không được vô phép. Cứ thế, tôi buộc phải chấp nhận sống chung nhà và gọi mẹ kế là "dì" dù bản thân không hề thích sự có mặt của bà.
Nhưng ở cùng ngày này qua ngày khác, tôi lại thương mẹ kế. Bà tinh tế, khéo léo, thương chị em tôi như con ruột. Chị tôi lấy chồng, bà lo chu toàn đám cưới, còn tặng chị 5 chỉ vàng làm của hồi môn. Tôi học đại học, cuối tuần về là bà nấu toàn những món ngon và luôn hỏi han tôi có cần thêm tiền không?
Hiện tại, chị em tôi đã có gia đình riêng và cứ cuối tuần là về nhà chơi. Thấy mẹ chăm sóc, đối xử dịu dàng với bố, tôi rất yên tâm. Từ lâu rồi tôi cũng không còn xem mẹ là người ngoài như trước nữa.
Mấy ngày trước, mẹ bị té ngã trong nhà tắm và phải nằm viện điều trị. Chị em tôi và bố thay phiên nhau túc trực chăm sóc.
Chiều qua, tôi về dọn dẹp phòng ngủ của mẹ để ngày hôm sau bà xuất viện. Khi dọn tủ đồ, tôi bỗng tò mò khi thấy một cái hộp nhỏ bằng giấy đã cũ, được mẹ cất phía trong tủ. Tôi lôi hộp giấy ra, mở ra xem thì bật khóc trước những vật bên trong.
Đó là những cuốn sổ liên lạc hàng năm của tôi, là những mẩu giấy tôi trút giận hờn, uất ức rồi vo tròn lại vứt trong phòng (có lẽ mẹ đã nhặt, đã đọc và giữ lại). Là thiệp cưới của chị gái tôi. Là tấm ảnh tốt nghiệp đại học tôi chụp cùng mẹ. Là 2 đôi giày nhỏ xíu của con chị gái và con tôi...
Mẹ giữ những thứ vụn vặt vào trong chiếc hộp nhưng đó đều là những thứ đánh dấu một chặng đường đời quan trọng của chị em tôi. Nhìn những vật đó, tôi không kiềm được mà bật khóc. Mẹ thật quá bao dung, quá thương yêu chị em tôi.
Tôi gọi điện, kể cho chị gái nghe. Chị em tôi quyết định sẽ không gọi mẹ kế là "dì" nữa. Từ ngày mai, chúng tôi sẽ gọi bà là "mẹ".
Trước ngày ra tòa ly hôn, tôi đau khổ thì chồng thì thầm vào tai một câu khiến tôi khóc...
Từ sau khi sinh con, tôi thường xuyên nổi giận với chồng. Chắc vì tôi nhỏ hơn chồng nhiều tuổi, lại chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm vợ, làm vợ
Nghi chồng có quỹ đen để ngoại tình, tôi lấy tạo tiền riêng, đến ngày anh mất phát hiện sự...
Một tuần sau khi đưa tang chồng, tôi bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của chồng. Tôi bất ngờ tìm thấy một phong bì có hai chữ “Gửi vợ” bên ngoài. Tay tôi run run mở phong bì ra thì thấy rất nhiều tờ tiền cùng một lá thư từ chồng.
Lấy chồng vì bố mẹ giục cưới, đêm tân hôn cặp đôi bỗng hốt hoảng trước sự cố dở khóc...
Chiếc giường ngủ bị sập rớt từng mảnh giữa phòng, trông rất thảm thương. Tôi cúi gằm mặt không dám nhìn bố mẹ chồng.
Nhiều năm làm mẹ đơn thân, bỗng mẹ chồng 'hụt' tìm đến đòi gặp cháu và trao tài sản chục...
Tôi dù hận mẹ con Quốc nhưng đứa con là máu mủ của tôi, tôi không thể giết đứa trẻ vô tội này. Vì thế, tôi đành nói dối rằng mình đã phá thai để tránh xa hai con người ác độc đó.