Ngôi thai ngang, hay còn được gọi là tư thế ngang, là một tư thế thai nhi trong đó bé nằm ngang trong tử cung, với đầu và mông ở hai bên hông của người mẹ. 

Đây không phải là tư thế lý tưởng cho việc sinh thường, vì đầu bé không hướng xuống phía cổ tử cung. 

Người mẹ mang thai ngôi thai ngang thường được các bác sĩ theo dõi sát sao và thường được khuyên là nên sinh mổ để đảm bảo an toàn cho cả mẹ và bé.

Ngôi thai được hiểu là tư thế nằm của thai nhi so với khung xương chậu của người mẹ. Trong 24 tuần đầu tiên, vì thai nhi còn nhỏ nên sẽ xoay chuyển không cố định trong buồng tử cung của người mẹ. Khi kích thước thai nhi lớn dần thì sự xoay chuyển dần ít đi.

Tùy vào sự di chuyển của thai nhi trong buồng tử cung mà sẽ chia ra thành các dạng ngôi thai khác nhau gồm: thai ngôi đầu, ngôi mông và ngôi ngang. 

- Ngôi đầu: Đây là ngôi thai lý tưởng và phổ biến nhất, trong đó đầu của thai nhi hướng về phía cổ tử cung và là bộ phận xuất hiện đầu tiên khi sinh.

- Ngôi mông: Trong tư thế này, mông hoặc chân của bé nằm ở phía dưới tử cung và hướng xuống cổ tử cung. Có hai dạng ngôi mông: Ngôi mông trọn – chỉ có mông hướng xuống, và ngôi mông không trọn – bé có thể có một hoặc cả hai chân hướng xuống.

- Ngôi thai ngang: Trong tư thế này, bé nằm ngang trong tử cung, với đầu và mông ở hai bên hông của người mẹ.

- Ngôi vai: Thai nhi nằm theo chiều dọc, nhưng vai lại ở phía dưới và hướng xuống cổ tử cung.

Mỗi tư thế thai nhi có thể đặt ra những thách thức và quyết định về phương pháp sinh. Ngôi đầu thường cho phép sinh thường, trong khi ngôi mông, ngôi thai ngang và ngôi vai thường yêu cầu sự can thiệp y khoa như sinh mổ.Vì vậy, việc theo dõi tư thế của bé trong suốt thai kỳ để có kế hoạch chăm sóc phù hợp là rất quan trọng.